Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5

Phần 158
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSexTv.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Chú ý tới phản ứng của Lục Quán Anh, Tống Thanh Thư không vui:


– Ta bốc lên lớn như vậy mạo hiểm tới cứu ngươi, làm sao lại có thái độ đối với người tốt như vậy chứ? – Ngươi không phải là vì… vì…

Lục Quán Anh liếc nhìn thê tử, tức giận thở dồn dập…

– Ngươi còn không phải là vì nàng sao? Ngươi cho là ta không biết tâm tư của ngươi à?

Trình Dao Già liền giải thích nói:

– Lục lang đã hiểu lầm, giữa chúng ta không có gì đấy, hắn… hắn cũng là quân tử thủ lễ.

Nàng lúc trước đã đáp ứng Tống Thanh Thư, không đem thân phận chân thật của hắn tiết lộ cho người khác, dù là trượng phu cũng không được.

Tống Thanh Thư ở ung dung nói:

– Ta đương nhiên là vì nàng, bằng không thì ta và ngươi không thân chẳng quen, tại sao ta phải bốc lên lớn mạo hiểm như vậy tới cứu ngươi? – Ngươi cuối cùng cũng đã thừa nhận này!

Lục Quán Anh chỉ vào hắn, tức giận phát run.

Trình Dao Già nhịn không được dậm chân:

– Lục lang, không thể làm náo loạn! Hiện ở chỗ này nguy hiểm, chờ chúng ta đã đến nơi an toàn thì muội chậm rãi giải thích cho nghe. – Ta náo sao?

Bị thê tử chỉ trích, Lục Quán Anh không kìm được…

– Ngươi vì tên dã nam nhân này, lại trách cứ ta?

Trình Dao Già bờ môi khẽ nhếch, không biết nên nói cái gì, trong hốc mắt nước mắt đảo quanh…

Tống Thanh Thư nhướng mày, đem tay Trình Dao Già kéo lại, vỗ nhè nhẹ bả vai của nàng an ủi, sau đó mới nhìn Lục Quán Anh nói ra:

– Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi đã đã viết thư từ thê rồi, Trình Dao Già cùng ngươi đã không còn có cái gì quan hệ, nàng bây giờ nếu như quả thật muốn tìm nam nhân khác, ngươi cũng không quyền can thiệp, hơn nữa nếu nói tình hình hiện tại, thì ngươi hôm nay mới đúng là dã nam nhân đấy… – Ngươi…

Lục Quán Anh ánh mắt co rụt lại, phát hiện thê tử đối với cử chỉ của Tống Thanh Thư, một chút ý tứ phản ứng đều không có, sắc mặt càng là xanh mét.

– Van cầu ngươi đừng kích động hắn được không?

Trình Dao Già vội vàng lắc cánh tay của hắn, mềm giọng nói.

– Hừ!

Tống Thanh Thư hừ nhẹ một tiếng, bất quá cũng không nói thêm cái gì.

Trình Dao Già lại chạy đến trượng phu bên người đau khổ cầu khẩn, Lục Quán Anh quay mặt qua chỗ khác:

– Ta cho dù chết ở chỗ này, cũng không cần hắn cứu!

Trình Dao Già quýnh lên, Tống Thanh Thư thời điểm này mở miệng:

– Phu nhân, ta đã ba lần bốn lượt bỏ qua cho hắn rồi, nếu không vì coi trọng mặt mũi của phu nhân ta há ở đây lãng phí thời gian? Nếu như hắn muốn ở lại chỗ này, thì cứ để cho hắn lưu lại là tốt rồi. – Thế nhưng là…

Trình Dao Già không muốn để hắn lại, liếc nhìn trượng phu, trong lúc nhất thời đứng yên không tiến.

Tống Thanh Thư biết rõ Lục Quán Anh nếu không đi, thì Trình Dao Già tuyệt sẽ vì hắn mà ở lại đấy, liền nảy ra ý:

– Hắn không đi cũng tốt, chứ đến lúc đó hắn đi ra ngoài rồi, sau đó hai ta lại phải lén lén lút lút gặp nhau. – Hả?

Trình Dao Già kinh ngạc xấu hổ đỏ mặt, đang muốn mở miệng giải thích, Tống Thanh Thư đi đến bên người nàng lặng lẽ nói ra:

– Phu nhân, ta đây là đang kích hắn, mong rằng phu nhân phối hợp.

Trình Dao Già hiểu được, bất quá loáng thoáng cảm thấy việc này có chút không ổn, nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng không có biện pháp tốt hơn, chỉ có thể cúi đầu cam chịu xuống khi vòng tay của Tống Thanh Thư ôm lấy bên hông nàng.

Đây đúng là gian phu dâm phụ!

Nhìn qua hai người ôm cùng một chỗ thân mật, Lục Quán Anh tức điên:

– Hừ, ai nói là ta không đi?

Nói xong liền cố nén đau trên thân t, từng bước một đi tới.

Trình Dao Già lập tức đại hỷ, vội vàng chạy tới dìu hắn, Lục Quán Anh vốn định đẩy tay nàng ra, bất quá nhìn thấy ánh mắt thê tử rưng rưng, cũng mềm lòng xuống.

– Đến đây để ta giúp cho.

Tống Thanh Thư chứng kiến hai người nâng đỡ cùng một chỗ, lông mày không lộ dấu vết nhíu lại.

– Ai cần ngươi giúp?

Lục Quán Anh đương nhiên không có tốt tính khí như vậy đối với Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư lạnh lùng nói ra:

– Chẳng qua là hai người khinh công quá kém, lúc này Ngọc Thanh Quán thủ vệ sâm nghiêm, đừng nói mang theo ngươi lê thân còn không nổi, chính là nàng một mình cũng không có đủ khả năng thoát ra… – Nàng… nàng, xưng hô thật đúng là thân mật.

Lục Quán Anh nhịn không được lẩm bẩm.

Tống Thanh Thư chẳng muốn cùng hắn miệng lưỡi chi tranh, không nói lời gì chọc vào đến giữa hai người, một tay ôm lấy vòng eo Trình Dao Già, một tay nhấc lấy cổ áo Lục Quán Anh, vận khởi khinh công, một đường nhanh như lôi điện rất nhanh liền đã phóng ra bên ngoài Ngọc Thanh Quán.

Dù là Tống Thanh Thư là địch nhân, Lục Quán Anh cũng phải thừa nhận khinh công đối phương thật sự quá cao…

Vừa nghĩ tới mình và đối phương võ công chênh lệch giống như cái hào rộng, nhìn xem thê tử kiều diễm dung nhan, Lục Quán Anh trong lòng liền như bị chặn bởi một khối đá lớn, ngoài ra lại có một loại cảm giác vô lực thật sâu.

Tống Thanh Thư đương nhiên không quản đến thần sắc thay đổi của Lục Quán Anh, hắn tự vẫy tay, từ phụ cận liền xuất hiện đến mấy tên thị vệ Kim quốc:

– Trước đem hai người bọn họ hộ tống về nha môn, mời đại phu đến trị liệu cho thiếu trang chủ này.

Hắn vừa rồi tại Ngọc Thanh Quán nhìn thấy được thân ảnh Lý Khả Tú, rõ ràng không thể cùng quay về nha môn rồi…

– Ai cần đến chỗ của nhà ngươi? Phu nhân… chúng ta tự đi!

Lục Quán Anh nghe xong lập tức thò tay kéo thê tử đi, nào ngờ Trình Dao Già rụt tay lại, làm cho hắn ngẩn người, giờ khắc này, hắn mới mơ hồ có loại cảm giác, hình như mình có lẽ đã vĩnh viễn mất đi thê tử rồi.

– Các ngươi sứ đoàn Nam Tống bị người Mông Cổ một mẻ hốt gọn, dưới trướng Mông Cổ cao thủ rất nhiều, ngươi ẩn nấp ở bên ngoài thì lúc nào cũng đều có thể bị người Mông Cổ lại một lần nữa bắt đi, nếu ngươi bị bắt lần nữa thì thôi không nói, dù sao cũng không quan hệ với ta, chỉ là làm hại cho phu nhân cũng cùng bị bắt, đó mới là điều ngu xuẩn.

Tống Thanh Thư lạnh lùng nói ra.

– Ngươi!

Lục Quán Anh trợn mắt nhìn.

Tống Thanh Thư tiếp tục lên tiếng:

– Các ngươi đến chỗ của ta dưỡng thương, toàn bộ thành Dương Châu, chỉ sợ không có nơi nào so với chỗ ta an toàn hơn.

Lục Quán Anh còn muốn nói điều gì, Trình Dao Già vội vàng kéo lại tay của hắn, nhỏ giọng khuyên nhủ:

– Lục lang, hắn nói năng chua ngoa nhưng trong lòng mềm như đậu hũ, cho nên đừng đem lời nói của hắn để ở trong lòng, chúng ta cứ trước tới chỗ của hắn chữa cho tốt thương thế của huynh, sau đó lại nghĩ đến biện pháp tìm cách cứu Hàn đại nhân cùng Lục thúc thúc.

Lục Quán Anh hô hấp cứng lại, thê tử nói ra hợp tình hợp lý, hắn tìm không thấy lý do cự tuyệt, trong lòng phiền muộn không chỗ phóng thích, chỉ đành nặng nề hừ một tiếng.

Thấy trượng phu không còn phản đối, Trình Dao Già mừng rỡ, lúc này mới chạy đến bên Tống Thanh Thư, ánh mắt như nước long lanh nhìn qua hắn:

– Chúng ta sẽ đến chỗ ở của ngươi, còn… ngươi thì sao? – Ta đây còn có chuyện, các người đi về trước đi, ta sẽ lập tức quay trở về.

Tống Thanh Thư cười nói.

Đưa hai người đi rồi, sau đó Tống Thanh Thư ở bên ngoài Ngọc Thanh Quán đợi chờ, quả nhiên cũng không lâu lắm, Lý Khả Tú đã từ bên trong Ngọc Thanh Quán đi ra.

Tống Thanh Thư âm thầm bỏ ra mặt nạ Đường Quát Biện hoàn phục lại khuôn mặt thật của mình, tại nghênh ngang đi ra ngăn ở phía trước đội ngũ Lý Khả Tú.

– Lớn mật! Dám xông tới nơi của đô đốc tọa giá!

Đám thủ vệ của Lý Khả Tú nhao nhao quát lên.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Người quen tới thăm, đây là đạo đãi khách của Lý đại nhân sao?

Lý Khả Tú cũng nghe được động tĩnh, bước ra quan sát, khi thấy rõ hình dạng Tống Thanh Thư, trong lòng cả kinh, vội vàng hạ lệnh thủ vệ dưới tay tránh ra. Tống Thanh Thư hôm nay tuy rằng nổi danh thiên hạ, nhưng người nhận biết được hắn thì chẳng có mấy người, bất quá Lý Khả Tú đã từng nhận qua ân cứu mạng của hắn, cho nên mới nhận ra được.

– Lý đại nhân, chẳng biết chúng ta có thể cùng uống chén trà?

Tống Thanh Thư khẽ cười nói.

Lý Khả Tú lộ vẻ vẻ do dự, bất quá vẫn phải gật đầu nói:

– Trong thiên hạ này mà người có thể được Tống công tử chủ động mời uống trà thì có thể là đếm được trên đầu ngón tay, ta như thế nào lại cự tuyệt chứ?

Thấy lão không có lấy danh xưng Kim Xà vương ra nói chuyện với mình, chắc là lão muốn lấy thân phận bằng hữu cũ gặp nhau, Tống Thanh Thư trong lòng hiểu rõ, cũng không đâm phá, chỉ là thò tay mời:

– Mời! – Mời!

Lý Khả Tú khiêm nhượng nói.

Hai người cùng nhau đi đến một tửu lâu bên cạnh, cũng đúng là nơi mà Tống Thanh Thư lúc trước gặp được Mộc Uyển Thanh, thủ hạ Lý Khả Tú liền bao tiêu tửu lâu, đem khách nhân bên trong tửu lâu dọn sạch, tất cả bọn chúng thủ vệ dưới lầu, trên lầu chỉ có Lý Khả Tú cùng Tống Thanh Thư hai người.

Đám cao thủ dưới trướng của Lý Khả Tú muốn lưu ở trên lầu bảo hộ lão, lại bị Lý Khả Tú đuổi xuống:

– Kim Xà vương nếu muốn gây bất lợi cho ta, các ngươi có mặt ở đây hay là không có mặt thì có gì khác nhau chứ? Huống chi ta cùng với Tống công tử có mối quan hệ riêng tư rất dày, há lại sẽ có nguy hiểm gì?

Tống Thanh Thư cười nói:

– Lý thúc thúc quả nhiên khí độ rộng lớn, không hổ là chưởng quản mười vạn lục doanh Giang Nam.

Lý Khả Tú cũng cười nói:

– Công tử khách sáo rồi, ta và ngươi cứ ngang hàng luận giao, ta không dám lấy danh xưng thúc thúc tương xứng.

Tống Thanh Thư lắc đầu:

– Tại hạ cùng với lệnh thiên kim hợp nhau, đã sớm là bằng hữu, Lý thúc thúc thân là phụ thân Nguyên Chỉ, vãn bối kêu là thúc thúc cũng là điều phải đấy.

Hắn nói đến phân thượng như vậy, Lý Khả Tú cũng không tiện nói cái gì nữa, bất quá nghe được trong lời hắn nói, c lông mi nhảy lên, trong lòng bắt đầu suy nghĩ đối phương cùng nữ nhi mình cuối cùng là có quan hệ như thế nào đây?

– Lý thúc thúc lần này theo Ngọc Thanh Quán đi ra, cuối cùng đã có quyết định rồi chứ?

Hai người hàn huyên trong chốc lát, Tống Thanh Thư đột nhiên hỏi.

– Quyết định gì?

Lý Khả Tú nâng chung trà lên, che dấu trong lòng mất tự nhiên.

– Lý thúc thúc, tất cả mọi người đã là người một nhà, vậy thúc thúc cứ quang minh chính đại đừng có nói chuyện mờ ám làm gì…

Tống Thanh Thư thay lão đem chén trà rót đầy, lúc này mới tiếp tục nói…

– Không biết Lý thúc thúc cuối cùng là chọn Nam Tống hay là chọn bên Mông Cổ?

Lý Khả mặt biến đổi mấy lần, cười khổ nói:

– Quả nhiên cái gì cũng đều không thể gạt được hiền chất, chẳng qua hiền chất đã hỏi, ta hiện nay cũng đang đau đầu về chuyện này.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Nếu như Lý thúc thúc đau đầu chuyện này, vậy không bằng vãn bối chỉ ra con đường thứ ba thử xem? – Con đường thứ ba?

Lý Khả Tú giật mình, bất quá rất nhanh nghĩ đến cái gì, sắc mặt liền khó coi.

– Vãn bối biết rõ thúc thúc băn khoăn, nhưng có thể cứ xem qua cái này rồi hãy quyết định.

Tống Thanh Thư từ trong lòng lấy ra một phong thư, đưa cho đối phương.

– Đây là…

Chứng kiến chữ viết trong phong thư quen thuộc, Lý Khả Tú bàn tay có chút phát run lên.

– Đúng vậy, đây là tôn phu nhân tự tay viết, vãn bối nghe nói gia quyến thúc thúc bị Mãn Thanh giam cầm, bởi vậy nên thúc thúc sợ ném chuột vỡ bình, vì vậy nên đã đem tôn phu nhân cùng với lệnh lang từ trong nội thành Yên Kinh cứu được ra ngoài, hiện nay bọn họ đang được Kim Xà doanh chiêu đãi chu đáo…

Tống Thanh Thư chậm rãi nói ra.

Hắn trong khoảng thời gian này sở dĩ một mực chờ đợi, ngoại trừ để cho Mông Cổ và Nam Tống sống mái lẫn nhau, vẫn đợi tin tức từ kinh thành, hắn đã sớm âm thầm phái người đem gia quyến Lý Khả Tú mang đến Kim Xà doanh, thẳng đến gần đây mới có hồi âm.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật08-12-2022 14:23:49
Truyện ngẫu nhiên
Đêm đầu tiên (Update phần 2)
Tình nghiện (Update phần 62)